CHỨC NĂNG ĐẠO ĐỨC TRONG QUAN NIỆM VĂN HỌC TRUNG ĐẠI VIỆT NAM

Đặng Văn Vũ1,
1 Trường Đại học Sài Gòn

Nội dung chính của bài viết

Tóm tắt

Văn học trung đại Việt Nam không chỉ đa dạng về tác phẩm mà còn phong phú về vấn đề lý thuyết văn chương. Lý luận văn chương của người xưa có hai phương diện chính: bản chất của tác phẩm và vị trí, vai trò, chức năng của văn chương. Ở phương diện chức năng, văn nhân trung đại bàn luận nhiều về chức năng thẩm mỹ, giải trí và giáo dục. Trong chức năng giáo dục, ngoài giáo dục tri thức, người xưa nhấn mạnh đến tầm quan trọng của giáo dục đạo đức. Giữa đạo đức và văn chương có mối quan hệ nội tại, vì văn và đạo nhiều khi không xác định được cái nào xuất hiện trước trong ý thức nhà văn. Nhưng điều dễ thấy nhất, đó là văn chương là một hình thức vô cùng quan trọng trong vấn đề giáo dục đạo đức cho con người.

Chi tiết bài viết

Tài liệu tham khảo

[1]. Bùi Văn Nguyên biên khảo (2003). Thơ quốc âm Nguyễn Trãi. NXB Giáo dục.
[2]. Đinh Gia Khánh chủ biên (1998). Văn học Việt Nam từ thế kỷ X đến nửa đầu thế kỷ XVIII. NXB Giáo dục.
[3]. Hà Thúc Minh (2002). Đạo Nho và văn hóa phương Đông. NXB Giáo dục.
[4]. Khâu Chấn Thanh (2001). Lý luận văn học nghệ thuật cổ điển Trung Quốc. NXB Văn học.
[5]. Lưu Hiệp (1999). Văn tâm điêu long. NXB Văn học.
[6]. Nguyễn Minh Tấn chủ biên (1981). Từ trong di sản. NXB Tác phẩm mới.
[7]. Phan Ngọc (2002). Bản sắc văn hóa Việt Nam. NXB Văn học, Hà Nội.
[8]. Phan Trọng Thưởng, Nguyễn Cừ, Vũ Thanh, Trần Nho Thìn tuyển chọn (2007). 10 thế kỷ bàn luận về văn chương. NXB Giáo dục.
[9]. Phương Lựu (1985). Về quan niệm văn chương cổ Việt Nam. NXB Giáo dục.
[10]. Phương Lựu, Trần Đình Sử, Nguyễn Xuân Nam, Lê Ngọc Trà, La Khắc Hòa, Thành Thế Thái Bình (1997). Lí luận văn học. NXB Giáo dục.
[11]. Trần Đình Sử (2005). Thi pháp văn học trung đại Việt Nam. NXB Đại học quốc gia Hà Nội.
[12]. Lê Ngọc Trà (2005). Lý luận và văn học. Nxb Trẻ, TP. Hồ Chí Minh.