“DERACINATE” HAY LÀ TÌNH TRẠNG “MẤT CỘI RỄ” CỦA CON NGƯỜI TRONG TRUYỆN NGẮN CỦA NHÓM “VIỆT”
Nội dung chính của bài viết
Tóm tắt
Deracinate (mất gốc, mất cội rễ) là một thuật ngữ của lý thuyết hậu thuộc địa (post-colonialism), biểu hiện trạng thái, hoàn cảnh, sự tự ý thức và thái độ của người dân thuộc địa đối với “mẫu quốc” và đối với chính mình. “Mất cội rễ” là trạng thái của con người trong hoàn cảnh bị lệ thuộc, cho nên, như một lẽ tự nhiên, nó cũng hiện diện ở văn chương hình thành trong hoàn cảnh ấy. Trong bài viết này, chúng tôi nghiên cứu những biểu hiện của tình trạng “mất cội rễ” trong truyện ngắn của nhóm “Việt” - một bút nhóm trẻ, có nhiều đóng góp đáng kể cho văn học yêu nước ở đô thị miền Nam giai đoạn 1954 - 1975.
Từ khóa
Deracinate, hậu thuộc địa, truyện ngắn của nhóm “Việt”.
Chi tiết bài viết
Tài liệu tham khảo
[2] Trần Hữu Lục (2010), Văn chương nhóm Việt,
(http://tapchisonghuong.com.vn/tap-chi/c216/n6057/Van-chuong-nhom-Viet.html, truy cập ngày 10/9/2024)
[3] Nhiều tác giả (1986), Mùa xuân chim én bay về (tuyển tập), Nxb. Cửu Long, Cửu Long.
[4] Nhiều tác giả (1997), Tuyển tập truyện ngắn Việt, Nxb. Trẻ, Thành phố Hồ Chí Minh.
[5] Trần Duy Phiên (1970), Một giờ xót thương, Tạp chí Đối diện, số 13, tr.61-66.
[6] Trần Hữu Tá (2000), Nhìn lại một chặng đường văn học, Nxb. Thành phố Hồ Chí Minh, Thành phố Hồ Chí Minh.
[7] Tần Hoài Dạ Vũ, Nguyễn Đông Nhật (2013), Phác hoạ chân dung một thế hệ, Nxb. Trẻ, Thành phố Hồ Chí Minh.
[8] Bill Ashcroft, Gareth Griffiths and Helen Tiffin (1999), Key concepts in post-colonial studies, Routledge, London